Chương 57: ĐỪNG NẢN LÒNG KHI LẦM LỠ
Hãy vững tin
- Con ơi! Nhẫn nhục và khiêm tốn trước gian lao, đẹp lòng Cha hơn những an ủi và sốt sắng lúc được may mắn.
Sao con buồn vì một lời trách nhẹ? Dầu nó có nặng nề mấy, con cũng không được tủi lòng kia mà!
Nhưng con hãy để nó qua đi. Thử thách thế có gì là mới lạ. Với con chắc không phải là lần đầu mà. Nếu con sống lâu hơn, chắc cũng chưa phải là lần cuối cùng.
Không gặp đau khổ, thấy con can đảm khá lắm. Con còn biết khuyên người khác, còn biết nói để khích lệ họ.
Thế mà vừa chớm đau khổ, con đã mất cả sáng suốt, cả nghị lực. Con hãy coi đó mà chân nhận cái yếu hèn của con: thường con đã cảm thấy cả trong những trường hợp không đâu!
Cho dù những đau khổ ấy và ngàn vạn cái tương tự có xảy đến cũng cốt là mưu phần rỗi cho con thôi.
Bài học nhẫn nhục
Con hãy khôn ngoan đề phòng mọi đau khổ; thảng hoặc nó xảy đến, con đừng thất đảm và đừng xao xuyến!
Không chịu được cho vui vẻ, ít nhất cũng hãy chịu cho nhẫn nhục. Giả sử gặp lời nói mất lòng làm con tức tối, con hãy tự chế ngự lời nói, đừng để miệng thốt ra lời nào quá đáng, sinh gương xấu cho người yếu đuối. Sớm, muộn cơn tức sẽ nguôi đi và ơn Cha sẽ trở lại, làm tiêu tan đau khổ cho lòng con.
Lời Chúa: “Cha hằng sẵn sàng cứu giúp và an ủi con hơn mọi lúc miễn con biết tín nhiệm ở Cha và sốt sắng kêu cầu Cha”.
Con hãy bình tĩnh và chuẩn bị để chịu đựng hơn nữa.
Dầu con phải cơ cực luôn hay thử thách gắt gao, cái đó không phải uổng công đâu.
Con là người chứ đâu phải Thiên Chúa, con là nhục thể chứ đâu phải thiên thần!
Nếu thế con đòi đứng mãi trên đỉnh cao nhân đức thế nào được! Thiên thần trên trời và thủy tổ trong địa đường cũng chả vững được thế đâu! Chính Cha sẽ nâng đỡ và cứu vớt những người sầu khổ. Và những ai tự nhận mình hèn yếu sẽ được Cha nâng lên cao cho nhập hàng thần thánh.
Chúc tụng Chúa
- Lạy Chúa! Con ngợi khen lời Chúa, “lời êm dịu cho miệng con hơn sáp ong, hơn mật lọc”.
Con biết làm gì trong lúc ưu phiền, đau khổ, nếu Chúa không nói để phấn khích con!
Con sẽ chịu bất cứ sự gì và bao nhiêu lần cũng được, miễn là cuối cùng con tới được cửa phần rỗi.
Xin cho con được chết lành và được may mắn khi lìa khỏi thế. Đừng quên con, lạy Chúa! Xin dẫn con đi đường thẳng để vào nước Chúa. Amen.
SUY NIỆM
Nhẫn nại với người khác đã là khó; nhẫn nại với chính mình, còn khó hơn nhiều. Nhưng đây lại là điểm then chốt của xả kỷ.
Khó chịu khi thấy mình lầm lỗi, đó là một triệu chứng kiêu ngạo hơn là thống hối. Người khiêm nhượng thực, biết mình yếu đuối, không bao giờ lấy làm lạ khi lầm lỗi. Họ chỉ phàn nàn thống hối, xin Chúa thứ tha, thế rồi vẫn bình tĩnh, can đảm chiến đấu.
Dĩ nhiên, lầm lỗi như vậy bao giờ cũng là một khuyết điểm, nhưng khó chịu như thế lại là khuyết điểm lớn hơn. Nó bắt nguồn từ tính kiêu ngạo, tự ái và thiếu tin tưởng ở Chúa.
Lạy Chúa là nguồn gốc mọi bình an thánh thiện! Chúa đã quá rõ con hèn yếu chừng nào! Nhưng nếu Chúa không thương giúp, con sẽ hèn yếu thêm và điêu tàn. Xin Chúa giúp con thắng lướt được tính tự ái nơi con và bắt nó hoàn toàn tùy phục Chúa. Ps.18,11; 118. 183 |